Một cậu bé nhìn thấy cái kén của con bướm trên cành cây. Một hôm, cái kén hở ra một cái khe nhỏ, cậu bé ngồi và lặng lẽ quan sát con bướm trong vòng vài giờ khi nó gắng sức để chui qua khe hở ấy. Nhưng có vẻ nó không đạt được gì cả. Do đó, cậu bé quyết định giúp con bướm bằng cách cắt khe hở cho to hẳn ra. Con bướm chui ra được ngay nhưng cơ thể nó bị phồng rộp và bé xíu, cánh của nó co lại. Cậu bé tiếp tục quan sát con bướm, hi vọng rồi cái cánh sẽ đủ lớn để nâng đỡ được cơ thể nó. Những chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Thực tế, con bướm đó sẽ phải bỏ ra suốt cả cuộc đời nó chỉ để bò trườn với cơ thể sưng phồng. Nó không bao giờ bay được nữa. Cậu bé không hiểu được rằng chính cái kén bó buộc làm cho con bướm phải cố gắng thoát ra là điều kiện tự nhiên để chất lưu trong cơ thể nó chuyển vào cánh, để nó có thể bay được khi nó thoát ra ngoài kén.
Sưu tầm
Jan Nguyen Tiến trình tu của 1 người đều sẽ đi từng bậc thang để lên đến đỉnh, bởi vậy tôi không bao giờ cố gắng nhìn thấy người ở tầng 1 xốc vác họ lên tầng 5… Tôi k bao giờ tự ý can thiệp tiến trình nhân quả giác ngộ của ai đó vì ai cũng cần được trải nghiệm & cần được khai mở giác ngộ 1 cách từ từ không thể gấp rút. Cũng giống cậu bé kia nếu để tự mở kén thì chú bướm sẽ cất cánh bay cao…
Vạn sự tùy duyên 🙏🙏🙏